[Photo] At the Window


He always sit there, at the window, quietly, hour and hour...
...
Through those iron bars, deep into the wide empty space,

what could he see?!

Festival Truyện Tranh Quốc Tế Lần II

Lâu lâu rồi, cách đây khoảng hơn hai chục năm (nếu bộ nhớ Ram 128 của tôi còn hoạt động tốt), trước khi Manga xuất hiện và phổ biến tại Việt Nam, người ta thường chỉ biết đến Comic với những cái tên như Lucky Luke, Xì trum, Spirou, Tin Tin… của các họa sỹ người Pháp và Bỉ được in trong những quyển khổ nhỏ, mỏng tang, có màu.

Ngày 30 tháng 5 năm 2011 vừa qua, tôi thấy mình được trở lại thời đó khi tham dự “Festival truyện tranh quốc tế lần 2” được tổ chức tại Thư viện Hà Nội. Sự kiện này do phái đoàn Wallonie-Bruxelles tại Việt Nam, NXB Kim Đồng phối hợp đại sứ quán Canada và Tổ chức Đại học Pháp ngữ thực hiện.

Triễn lãm mở đầu bằng lễ khai mạc, phát biểu, giới thiệu này kia, sau đó mọi người có thể vừa dùng tiệc buffet ngọt và xem triển lãm. Cho phép tôi bỏ qua phần khai mạc, khách khứa, tiệc tùng...
Sau đây là những hình ảnh về hai triển lãm được tổ chức song song

[Truyện cổ tích] Oscar Wilde - Hoàng tử Hạnh Phúc

Cho những ngày cúp cua Văn học Anh,
lên nóc nhà ngồi nhòm mây bay và đốt thuốc.


Đây là câu chuyện thứ nhất trong tập "Hoàng tử Hạnh Phúc và các truyện kể" (The Happy Prince and Other Tales) do Oscar Wilde sáng tác, được xuất bản vào tháng 5 năm 1888.

Giờ thì ngài mù thật rồi. – Nó nói – Nên tôi sẽ luôn ở bên cạnh ngài.
divider

Hoàng tử Hạnh Phúc
Tác giả: Oscar Wilde 
Người dịch: Helian

1.
Cao cao trên một cột lớn tại quảng trường thành phố là bức tượng Hoàng Tử Hạnh Phúc. Người chàng được dát toàn vàng lá nguyên chất, đôi mắt là hai viên ngọc bích sáng ngời và trên chuôi kiếm gắn một viên hồng ngọc lấp lánh rực rỡ. Ai cũng phải trầm trồ thán phục.

“Anh chàng đẹp như chiếc phong tiêu1” – một trong những thành viên của Hội đồng Thành phố nhận xét vì muốn được tiếng là người có gu thẩm mỹ – “chỉ có điều hơi vô dụng.” – người này nói thêm, sợ thiên hạ sẽ đánh giá mình thiếu thực tế, mà ông ta thì đâu phải vậy.

“Sao con không giống như Hoàng Tử Hạnh Phúc kia?” – bà mẹ khôn ngoan nói với đứa con đang khóc lóc vòi vĩnh – “Hoàng tử Hạnh Phúc không bao giờ khóc đòi bất cứ thứ gì.”

“Thật mừng là trên đời này còn có người khá hạnh phúc” – gã chán đời lẩm bẩm khi nhìn chăm chăm vào bức tượng tuyệt mỹ.